Giới thiệu:Xuyên thành thái tử phi, Tần Tranh không nhận được kịch bản cung đấu, cũng chưa kịp trải nghiệm cuộc sống xa hoa của một thái tử phi.Nguyên nhân: Mất nước.Hoạn quan tay nâng ba thước lụa trắng, nói: “Nương nương, thành đã bị phá, mời người ra đi để giữ gìn tôn nghiêm.”Tần Tranh: “…”Mở đầu
☑ Không liên tục, phải bấm quảng cáo để giúp ad duy trì server
Bấm nút play bên dưới để audio tự động phát
Danh sách chương
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20-1
Chương 20-2
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24-1
Chương 24-2
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29-1
Chương 29-2
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43-1
Chương 43-2
Chương 44
Chương 45-1
Chương 45-2
Chương mới nhất Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước
Chương 296: 296: Chương 287
Chương 295: 295: Chương 286
Chương 294: 294: Chương 285
Chương 293: 293: Chương 284
Chương 292: 292: Chương 283
Giới thiệu
Giới thiệu:
Xuyên thành thái tử phi, Tần Tranh không nhận được kịch bản cung đấu, cũng chưa kịp trải nghiệm cuộc sống xa hoa của một thái tử phi.
Nguyên nhân: Mất nước.
Hoạn quan tay nâng ba thước lụa trắng, nói: “Nương nương, thành đã bị phá, mời người ra đi để giữ gìn tôn nghiêm.”
Tần Tranh: “…”
Mở đầu kiểu gì vậy?
Không muốn bị buộc tự vẫn, Tần Tranh đành phải lê gối đến bên giường phu quân của mình – vị thái tử đang bán sống bán chết kia, khóc lóc giả vờ thâm tình để câu giờ.
—
Sở Thừa Tắc – khai quốc hoàng đế của Đại Sở – cả đời anh dũng thiện chiến, nam đánh man di, bắc đuổi mọi rợ, kiến lập ra một Đại Sở hưng thịnh.
Cả đời y đều bận chinh chiến, không thê không thiếp, cuối cùng tráng niên mất sớm, đành chọn một tiểu tử trong dòng tộc ra kế vị.
Y thanh thản nhắm mắt trong thời đại hưng thịnh do mình khai sáng, vừa mở mắt ra đã lạc vào thời khắc nước mất nhà tan!
Y trọng sinh trong thân xác của thái tử đương triều – đứa cháu trai không biết mấy mươi đời của mình.
Hay tin triều đại mình kiến lập năm đó thoắt cái đã tan tành, vị hoàng đế khai thiên lập địa này tức đến bật cười: Đám con cháu này rốt cuộc vô dụng cỡ nào đây?
Năm xưa y có thể một tay gây dựng nên quốc gia sừng sững mấy trăm năm này thì bây giờ cũng có thể lặp lại điều ấy!
Về phần vị thái tử phi khuynh quốc khuynh thành, lê lết bên giường khóc sướt mướt này, hoàng đế bệ hạ vô cùng xem thường: Đàn bà sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ phục quốc của y mà thôi!
Sau này, đêm nào hoàng đế bệ hạ cũng gõ cửa điện Tiêu Phòng: “A Tranh, trẫm có thể về phòng ngủ không?”
—
Tần Tranh cũng không ngờ năm đó mình giả vờ khóc lóc lu loa thế mà có thể kéo vị thái tử gần đất xa trời này sống lại!
Tuy nhiên sau khi tỉnh lại, hình như đầu óc của thái tử phu quân không được bình thường cho lắm, suốt ngày cứ lôi cha, ông nội, ông cố, ông tổ của mình ra mắng như mắng con vậy.
Sở Thừa Tắc: Thì tụi nó vốn là con cháu không biết bao nhiêu đời của trẫm mà.
Mê Truyện Audio là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí nghe truyện chữ, audio online mp3 được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...