Đọc truyện Vương Quốc Màu Xám bạn đọc sẽ không cầm được tiếng oán than cho số phận của cô ái trong truyện, cuộc đời nàng là cả một đoạn trường tân thanh, những oan ức tủi nhục để rồi: “Tôi vẫn là một trinh nữ, tôi không dụ dỗ đàn ông của các người! Cha dượng tôi cũng chưa từng làm những chuyện cầm t
☑ Không liên tục, phải bấm quảng cáo để giúp ad duy trì server
Bấm nút play bên dưới để audio tự động phát
Danh sách chương
Chương 1-1: Dẫn chuyện
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
Chương 3: Ufo
Chương 4: Ghi chép thú vị
Chương 5: Mộng mắt
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
Chương 7: Âm nhãn
Chương 8: Tiên tri
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
Chương 10: Giữ được trinh tiết
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
Chương 13: Ghen
Chương 14: Hôn
Chương 15: Yến Trọng Hoan
Chương 16: Sau bữa ăn
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
Chương 18: Sư phụ
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
Chương 20: Bùa dầu
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
Chương 22: Thận
Chương 23: Hạt giống của tà ác
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
Chương 25: Sáng kiến mới
Chương 26: Sáng kiến mới
Chương 27: Giới hạn
Chương 28: Như thế là thế nào?
Chương 29: Vì tương lai
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
Chương 31: Diệt sâu
Chương 32
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
Chương 34: Nhân gian
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
Chương 38: Ẩn tình
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương mới nhất Vương Quốc Màu Xám
Chương 229: Kết thúc tất cả đi
Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu
Chương 227: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
Chương 226: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
Chương 225: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
Giới thiệu
Đọc truyện Vương Quốc Màu Xám bạn đọc sẽ không cầm được tiếng oán than cho số phận của cô ái trong truyện, cuộc đời nàng là cả một đoạn trường tân thanh, những oan ức tủi nhục để rồi: “Tôi vẫn là một trinh nữ, tôi không dụ dỗ đàn ông của các người! Cha dượng tôi cũng chưa từng làm những chuyện cầm thú kia, tại sao các người lại vu oan giá họa như vậy?! Tại sao lại vu oan giá họa như vậy?! Một truyện ngôn tình làm rung động lòng người với câu hỏi hoài khôn nguôi.
Năm đó, Hoàng Tiểu Liên hai mươi lăm tuổi, cô đứng trên một tảng đá cao hơn mét, cởi từng lớp từng lớp quần áo trên người mình. Những người trong thôn đứng vây chặt xung quanh, kẻ nhìn, người mắng chửi, kẻ lại cười nhạo, người rì rầm bàn tán. Làn da của Hoàng Tiểu Liên trắng muốt không giống như da của những cô gái ở nông thôn, dáng người cao dáo, eo thon. Cô cứ thế cởi sạch không còn tấc vải che thân, vẻ mặt cô như đang khóc mà cũng giống đang cười: “Tôi cho các người xem.” Cô thò tay vào nơi tư mật nhất của người con gái, khi cô rút tay ra, trên ngón tay thon dài đó có dính máu tươi.
Màu sắc ấy quá sức chói, dưới ánh nắng mặt trời nhìn mà nhức nhối. Nhưng cô vẫn chỉ cười: “Các người nhìn đi, các người nhìn đi! Tại sao các người lại vu oan cho tôi, tại sao?” Đám người kia dần trở nên yên lặng, từ đó về sau, Hoàng Tiểu Liên bị điên. Cô chỉ nói duy nhất một câu: Tại sao các người lại vu oan?
Năm Hoàng Tiểu Liên lên ba, cha cô qua đời, mẹ cải giá mang theo cô đến thôn Chu Dương. Không ngờ mấy năm sau, mẹ cô cũng bỏ cô mà đi, chỉ còn cô và cha dượng nương tựa vào nhau để sống. Một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, sống cùng một cô bé càng lớn càng sinh đẹp. Không biết từ bao giờ, những lời đồn thổi nổi lên khắp trấn Chu Dương. Những người đàn bà hay buôn chuyện làm xong việc nhà là tụ tập lại một chỗ, nhúc họ ngồi khâu đế giày, đan áo len đều mang chuyện ‘gian tình’ của hai cha con ra kể cứ như chính mắt họ nhìn thấy vậy.
“Lần trước đi đưa cơm cho ông nhà tôi, thì thấy hai người ấy đang làm trò mờ ám dưới ruộng, con bé đó thật không biết xấu hổ, còn lau mồ hôi cho lão già, đánh mắt đưa mày rất tình nữa…. khiến tôi nhìn mà còn ngại…..” Những lời đồn đại cứ lưu truyền mãi lưu truyền mãi liền thành sự thật, Hoàng Tiểu Liên đến tuổi cập kê cũng chẳng ai đến đánh tiếng làm mai. Cha dượng của Hoàng Tiểu Liên thăm dò hết người này tới người khác, cuối cùng cũng biết chuyện đồn đại vu khống kia qua một bà mối.
Ông ta đờ đẫn quay về nhà, cả ngày không ăn không uống. Buổi tối khi Hoàng Tiểu Liên đẩy cửa bước vào, phát hiện cha dượng nằm trên giường cơ thể lạnh cứng, mặt xám xanh, bên cạnh là bình thuốc sâu trống không. Có lẽ ông ta nghĩ rằng, ông ta chết rồi thì sẽ mang lại bình yên cho cô gái mà ông ta coi như con đẻ, nhưng trong nhà mất đi trụ cột, đám đàn ông lang sói xấu xa xung quanh bỗng trở thành một cơn ác mộng khác của Hoàng Tiểu Liên.
Hoàng Tiểu Liên ẩn mình trong một cái hầm bị bỏ hoang, bệnh của cô lúc tốt lúc xấu, lúc tốt cô sẽ lặng lẽ sống trong hầm, một con chuột chạy qua cũng khiến cô run bần bật. Lúc xấu cô sẽ ra ngoài mắng người, nói năng không rõ ràng, cũng chẳng nghe rõ nội dung cô mắng là gì. Nhưng câu cô nói nhiều nhất vẫn là: Tại sao các người lại vu oan cho tôi? Câu trả lời nằm trong chính truyện mời bạn tìm lời giải đáp.
Mê Truyện Audio là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí nghe truyện chữ, audio online mp3 được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...