Văn án:Bên ngoài phòng làm việc của Triệu Khải Bình có một cây hoa quế. Làn gió dịu dàng như nước, ánh nắng vàng óng, lúc rảnh rỗi ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy những đóa hoa nhỏ đã úa vàng lác đác như mưa, đến lúc này mới nhận ra mùa thu đã đến rồi.Vì vậy Triệu Khải Bình lại không n
☑ Không liên tục, phải bấm quảng cáo để giúp ad duy trì server
Bấm nút play bên dưới để audio tự động phát
Danh sách chương
Chương 1: Đường Nam Sơn Bắc Sơn
Chương 2: Kiếp trước kiếp này của một bát canh gà
Chương 3: Nỗi nhớ đến như Yến lượn
Chương 4: Người vui vẻ hát những bài ca vui vẻ
Chương 5: Bản giao hưởng mùa thu
Chương 6: Tiếng cây ngô đồng
Chương 7: Khoảnh khắc tự do ngắn ngủi này
Chương 8: Vẫn cảm nhận được nhịp tim là một điều nhẹ nhõm
Chương 9: Bàn tay của tôi xuyên qua mái tóc đen của anh
Chương 10: Natalia
Chương 11: Chèo thuyền giữa dòng
Chương 12: Đêm xa hoa trụy lạc
Chương 13: Đêm vui vẻ
Chương 14: Người không hiểu rõ
Chương 15: Nhớ quân tử
Chương 16: Nguyên hữu chỉ hề lễ hữu lan
Chương 17: Gió thổi
Chương 18: Mobius
Chương 19: Người tuyết
Chương 20: Ho một nụ hôn nữa
Chương 21: Chủ nghĩa độc tài
Chương 22: Đi dạo trong gió đêm
Chương 23: Bác sĩ
Chương 24: Tự do như một chú chim
Chương 25: Người yêu khó có được
Chương 26: Nhân gian rất đáng giá
Chương 27: Tình yêu quan trọng nhất
Chương 28: Dư chấn
Chương 29: Cổ Long và phong lan
Chương 30: Đều là người trở về vào ban đêm
Chương 31: Hoa dại
Chương 32: Ode to Joy
Chương 33: Lời cầu nguyện
Chương 34: Cùng thuyền
Chương mới nhất Thế Giới Trong Suốt
Chương 34: Cùng thuyền
Chương 33: Lời cầu nguyện
Chương 32: Ode to Joy
Chương 31: Hoa dại
Chương 30: Đều là người trở về vào ban đêm
Giới thiệu
Văn án:
Bên ngoài phòng làm việc của Triệu Khải Bình có một cây hoa quế. Làn gió dịu dàng như nước, ánh nắng vàng óng, lúc rảnh rỗi ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy những đóa hoa nhỏ đã úa vàng lác đác như mưa, đến lúc này mới nhận ra mùa thu đã đến rồi.
Vì vậy Triệu Khải Bình lại không nhịn được nhớ đến Hàng Châu, nhớ đến Tây Hồ, tự hỏi khi nào mới có thể dành chút thời gian tận hưởng mùa hoa rực rỡ này. Sau khi tiễn bệnh nhân cuối cùng ra về, cậu tiện tay lật lịch ra xem, tháng này đã xếp lịch kín mít rồi, muốn nghỉ ngơi chỉ có thể đợi đến lễ Quốc khánh.
Trước đây cha Triệu đã từng phản đối việc cậu học y, ông từng cố gắng khuyên bảo cậu hết lời: “Bình Bình à, sinh tử là chuyện lớn, vô cùng hao tổn tâm trí.” Nhưng Triệu Khải Bình lại không đồng ý, trái tim trẻ tuổi còn non nớt, chưa trải qua những thất bại lớn, đương nhiên sẽ không hiểu được ý nghĩa thực sự của bốn chữ “sinh tử mệt mỏi”. Đợi đến khi cậu làm bác sĩ nhiều năm, trải qua sinh lão bệnh tử, thỉnh thoảng lại nghĩ đến lời khuyên nhủ của cha, nhưng cũng chỉ có thể mỉm cười. Cuộc đời vốn là chuyến hành trình có đi mà không có về, chẳng phải có một câu hát “Mãi mãi không tránh khỏi nỗi buồn” đấy sao, cũng không thể trách nghề bác sĩ này, có ngành nghề nào không khó khăn, ngay cả làm hoàng đế mà cũng có người muốn từ chức đấy thôi.
Mê Truyện Audio là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí nghe truyện chữ, audio online mp3 được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...