Người ta ngược thời gian về thời cổ đại không giỏi văn thì cũng siêu võ. Kẻ thì có dị năng siêu phàm, kẻ thì luyện được ngự nữ tâm kinh.
Trịnh Thiếu Bằng, một tên văn dốt võ nát chả biết làm gì đáng ra chết từ lâu nhưng nhờ lỡ tay cứu người mà được Diêm Vương cho sống thêm ba năm. Nhờ khéo làm mình
☑ Không liên tục, phải bấm quảng cáo để giúp ad duy trì server
Bấm nút play bên dưới để audio tự động phát
Danh sách chương
Chương 1 : Thiện nhân chín kiếp
Chương 2 : Lén vượt thời không
Chương 3 : Chết đi sống lại
Chương 4 : Gia cảnh nghèo khó
Chương 5 : Lá lành đùm lá rách
Chương 6 : Rời nơi núi đồi
Chương 7 : Người đẹp trên lưng ngựa
Chương 8 : Đưa nhau ra cửa quan
Chương 9 : Nhà có vợ hiền
Chương 10 : Bày ra kế hiểm
Chương 11 : Bị quan đày đọa
Chương 12 : Dây dưa kéo dài
Chương 13 : Sư gia danh dự
Chương 14 : Luận bàn về chữ trinh
Chương 15 : Hiểu lầm viên trân châu
Chương 16 : Lời bịa đặt đáng yêu
Chương 17 : Thuyết con ếch
Chương 18 : Khói hiệu đêm giao thừa
Chương 19 : Lão huyện lệnh điên
Chương 20 : Huyện thừa gầm thét
Chương 21 : Tình yêu đơn giản
Chương 22 : Trận chiến lúc bình minh
Chương 23 : Tráng sĩ chặt tay *
Chương 24 : Phong Ma côn pháp
Chương 25 : Thời khắc hiểm nguy
Chương 26 : Cứu binh bất ngờ
Chương 27 : Giám quân gian quân
Chương 28 : Dịch thừa tạm quyền
Chương 29 : Mở kho phát lương
Chương 30 : Mồng một Tết
Chương 31 : Hai con hổ
Chương 32 : Ngầm tỏ tấm lòng
Chương 33 : Mã Ngang tòng quân
Chương 34 : Mưa gió kéo tới
Chương 35 : Phục binh bốn bề
Chương 36 : Cướp đường mà chạy
Chương 37 : Lằn ranh sống chết
Chương 38 : Đêm dài đằng đẵng
Chương 39 : Không lòng dạ nào để ngủ
Chương 40 : Thoát hiểm
Chương 41 : Lo trước tính sau
Chương 42 : Nhìn nhau say đắm
Chương 43 : Cẩm Y Bách hộ
Chương 44 : Trăng tỏ khó tròn
Chương 45 : – Mùa xuân đã đến
Chương 46 : – Niềm vui chốn khuê phòng
Chương 47 : Không gần nữ sắc
Chương 48 : Thăng quan mù mờ
Chương 49 : Hẹn ước ba năm
Chương 50 : Không khí chan hoà
Chương mới nhất [Dịch] Ngược Về Thời Minh (Hồi Đáo Minh Triều Đương Vương Gia)
Chương 238 : Đại trượng phu vô vi mà trị
Chương 237 : Niềm vui bất ngờ
Chương 236 : Khởi Vận trở về
Chương 235 : Đại sứ lạp xưởng
Chương 234 : Hoàng đế ham chơi
Giới thiệu
Người ta ngược thời gian về thời cổ đại không giỏi văn thì cũng siêu võ. Kẻ thì có dị năng siêu phàm, kẻ thì luyện được ngự nữ tâm kinh.
Trịnh Thiếu Bằng, một tên văn dốt võ nát chả biết làm gì đáng ra chết từ lâu nhưng nhờ lỡ tay cứu người mà được Diêm Vương cho sống thêm ba năm. Nhờ khéo làm mình làm mẩy mà bắt chẹt được Ngưu Đầu Mã Diện cho đầu thai về một thư sinh nghèo thời Minh mạt.
Một kẻ văn chả thông, võ lại dốt, gì cũng không biết làm, lịch sử thì chỉ nhớ mang máng lại đầu thai vào một thư sinh nghèo. Hắn làm sao để mà sống sót đây, làm sao để đừng bị đạp ra ngoài đường?
Hắn, một kẻ chỉ còn sống được hai năm chưa biết lúc nào sẽ chết, một kẻ không biết có sống sót nổi trong cảnh nghèo hèn hay không, lại có mạng làm vương gia. Rốt cuộc, hắn sẽ làm sao để hoàn thành số mạng đã định? Hắn sẽ trở thành cái loại vương gia thế nào đây?
Hết khó khăn lại đến gian khổ, hết bị tai nạn đến bị người hại. Bỏ cuộc? Tiếp tục?
Mời các bạn theo dõi từng bước chân của Trịnh Thiếu Bằng (Dương Lăng) trên con đường đầy chông gai trắc trở này.
Mê Truyện Audio là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí nghe truyện chữ, audio online mp3 được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...