Đó là một buổi chiều đầu hạ yên bình, phòng bếp phường bánh ngọt Thiên Hương, mùi thơm ngào ngạt tỏa ra, đây chính là lúc bánh phù dung – món điểm tâm số một của nơi này ra lò.Lý lão bản ngồi sau quầy, hít hà hương thơm cho dù có ngửi ngàn lần cũng không chán của món bánh phù dung ấy, say sưa ~~~“Đứ
Chiêu kiếm đó, mang theo hàn khí bức người, khuấy động lên một làn gió trong không khí, vẽ ra thứ ánh sáng lạnh lẽo trong đêm đen, xuyên thẳng qua lồng ngực hắn. Hắn ngẩng mặt lên, dùng ánh mắt kinh hoàng không sao hiểu nổi, nhìn vào khuôn mặt của người kia.Vậy mà y lại đang cười, cười thật ưu nhã m