Tô Vân làm sao cũng không có nghĩ đến, chính mình sinh sống vài chục năm Thiên Môn trấn, chỉ có chính mình là người.Hắn càng không nghĩ đến Thiên Môn trấn bên ngoài, phương viên trăm dặm, là lừng lẫy nổi danh khu không người.Lâm Uyên Hành.Trong đêm tối lâm vực sâu mà đi, chỉ cần giữ vững tinh thần,
Từ Bàn Cổ khai thiên, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định luân, giữa thế giới, người là thiên địa linh trưởng. . .Lúc này chính vào Tam Hoàng bên trong Nhân Hoàng thời kì cuối, Ngũ Đế chưa định, Nhân tộc cũng không phải thiên địa linh trưởng.Nơi này là mênh mang hoang man thời đại, Yêu Thần, Tà Thần, Thi
Đại Khư tổ huấn nói, trời tối, đừng đi ra ngoài.Đại Khư Tàn Lão thôn mấy kẻ già yếu tàn tật từ bờ sông nhặt được một đứa bé, lấy tên Tần Mục, ngậm đắng nuốt cay đem hắn nuôi lớn. Một ngày này màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm Đại Khư, Tần Mục đi ra cửa chính. . .Làm trong gió xuân nhộn nhạo nh
Làm người bắt rắn, Hứa Ứng một mực thành thành thật thật cần cù chăm chỉ bản phận, thẳng đến một ngày này, hắn bắt được một con rắn không giống với. . .Ngày mùng 1 tháng 3, Thần Châu đại địa, khắp nơi hương hỏa lượn lờ, thủ hộ lấy từng cái thôn xóm, hương trấn, thành quách, châu quận tượng thần
Edit: Góc trên bên tráiĐại Khư tổ huấn đã nói rõ, trời tối tốt nhất đừng ra ngoài.Đại Khư Tàn Lão Thôn, một đứa bé được những người già nhặt được ở bờ sống, đặt tên Tần Mục, tân tân khổ khổ nuôi hắn trưởng thành. Một ngày kia bóng đem buông xuống, bóng tối bao trùm Đại Khư, Tần Mục bước ra khỏi nhà.
Có một chuyện Tôn Vân không hề ngờ đến, chính là Thiên mốn trấn nơi mình dành hơn mười năm sinh sống, chỉ có chính bản thân mình là người.Càng không nghĩ đến bên ngoài Thiên môn trấn, trong vòng trăm dặm chính là khu không người rất nổi danh.Tu luyện như đi trên băng mỏng, mò mẫm trong đêm đen vực s
Đại khư tổ huấn nói, trời tối, đừng đi ra ngoài.
Đại khư tàn lão thôn già yếu tàn tật bọn họ từ bờ sông nhặt được một đứa bé, lấy tên Tần Mục, ngậm đắng nuốt cay đem hắn nuôi lớn. Một ngày này màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm đại khư, Tần Mục đi ra cửa chính. . .
Làm gió xuân bên trong nhộn nh
Ngươi càng mạnh, dã tâm cũng sẽ càng lớn, dã tâm đã lớn thì năng lực đồng dạng cũng phải lớn theo. Phải có những ham muốn to lớn thì ngươi mới có động lực để tiến lên, mới đạt được những thành tựu ngày càng cao hơn!
Võ đạo có thể Thông Thần!
Võ đạo tu luyện đến cảnh giới Thần Luân, liền có thể luyện
Tô Vân làm sao cũng không có nghĩ đến, cuộc đời mình hơn mười năm Thiên môn trấn, chỉ có bản thân là người.
Hắn càng không nghĩ đến Thiên môn trấn bên ngoài, phương viên trăm dặm, là lừng lẫy nổi danh khu không người.
Trong đêm đen gặp vực sâu mà đi, tu đến xốc lại tinh thần, như đi băng mỏng!
Donat
Nếu bạn yêu thích truyện tiên hiệp và thích cái gì đó có chút huyền ảo, có cái gì trộn lẫn giữa hai thế giới tiên thực thì hẳn bạn sẽ không thể bỏ qua truyện tiên hiệp. Truyện được giới thiệu với các bạn sau đây là một truyện khá hay, với nội dung đặc sắc cùng lối kể chuyện thu hút.
Dưới ngòi bút củ
Từ Bàn Cổ khai thiên, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định luân, thế giới trong lúc, người là thiên địa linh trưởng. . .
Lúc này chính là Tam Hoàng trong Nhân Hoàng thời kì cuối, Ngũ Đế chưa định, Nhân tộc cũng không phải là thiên địa linh trưởng.
Nơi này là mênh mang hoang man thời đại, yêu thần, tà thần
Cửu lê dòng dõi, dùng võ nhập vu, lấy vu nhập đạo, tu vi đạt tới võ đạo tiên thiên, liền khả năng trở thành ma đạo vu sĩ.
Vu hoang thế gia Diệp gia đệ thất tử Diệp Húc, theo tiểu tư chất quá nhân, mười bốn tuổi bước vào võ đạo tiên thiên, không ngờ lại tại trở thành vu sĩ khi phát sinh một hồi biến
Hỗn độn hải rộng lớn vô bờ, Hồng Hoang giới vực Đạo tổ, Phật tổ, Thánh tổ … truyền đạo thế gian, nó đang ở thời kỳ đỉnh phong nhất, thì một giới vực di chuyển đi ngang qua, theo đó đại thủy triều bộc phát…
Tới hôm nay cách mạt pháp thời đại đã qua vô số năm, mới đại đạo sinh ra, vô số hệ thống Luyện
"Trời tối, đừng ra ngoài" - Câu nói huyền thoại này đã được truyền lưu ở Tàn Lão thôn từ rất nhiều năm trước, cụ thể là truyền xuống từ khi nào thì đã không thể chứng minh được truyện này. Có điều, câu nói này là chân lý không cần nghi ngờ.
Trong Tàn Lão thôn, Tư bà bà nhìn ánh nắng chiều khuất dần
Từ Bàn Cổ khai thiên, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định luân, trong thế gian này loài người đã là linh trưởng đứng đầu vạn vật.
Lúc này đang là thời kì cuối của Nhân Hoàng trong Tam Hoàng, Ngũ Đế chưa định, loài người cũng chưa được coi là linh trưởng đứng đầu trời đất.
Đây là thời đại rất hoang dại, Y
Một đứa bé từ một thế giới thần bí được mang ra một vùng đất bị Thần vứt bỏ, được nuôi nấng bởi chín nhân vật tiếng tăm lừng lẫy nhưng phải sống trong vùng đất bị vứt bỏ này.
Hành trình tìm kiếm thân thế, lai lịch của đứa trẻ chăn bò qua những thế giới kỳ bí, đầy màu sắc.
Truyền kỳ bắt đầu từ câu nó
Nhạn qua rút lông , coi như là vắt cổ chày ra nước theo ta lão Chu trước mặt bay qua , cũng phải hấp hắn một ngụm máu , không phải vậy chính là chịu thiệt!
Ân , nếu như Quan Thế Âm Bồ Tát dám chạy đến ta Lưu Sa hà rót nước , ta cái này bản heo , có tuyệt đối quyền lực đập nàng im lìm gạch!
Trước khô
Ta: tên Trương Đức Bưu này là một người thuộc bộ lạc của Nam Cương, vóc người cao lớn, mạnh mẽ (người Barbarian), hắn có được trí nhớ của kiếp trước về các kinh mạch, huyệt đạo nên lợi dụng các kinh mạch huyệt đạo để tu luyện... và từ đó, con đường để trở nên mạnh mẽ của hắn bắt đầu.
"Nếu như nói không ra đạo lý , vậy chỉ dùng nắm đấm đánh ra một cái đạo lý!"
Truyện đầu tay của Trạch Trư
Tác giả của các siêu phẩm Độc Bộ Thiên Hạ, Đế Tôn, Nhân Đạo Chí Tôn
Có người làm rồi nhưng làm lại
Sau bộ này sẽ làm tiếp nốt Thủy Hử Tiên Đồ
Người bắt rắn ở Vĩnh châu, Hứa Ứng sống yên ổn an phận suốt mười bốn năm cuộc đời.
Cho đến mùng một tháng ba, năm y mười bốn tuổi. Thần Châu đại địa nơi nơi đều thắp hương cúng bái, thần linh theo thông lệ hiển hóa chân thân, dồ
Cậu bé Man tộc lớn lên với một loạt giấc mơ kì lạ về mình về một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Chim sắt Lợn sắt, cả những cây cột chống trời, cả những kiến thức hiện đại đó.
Tất cả chỉ là mơ sao? Sao nó lại chân thực đến thế? Và tại sao nó lại áp dụng được trên người ta?
Mang theo những suy nghĩ ấy
Ngươi càng mạnh, dã tâm cũng sẽ càng lớn, dã tâm đã lớn thì năng lực đồng dạng cũng phải lớn theo. Phải có những ham muốn to lớn thì ngươi mới có động lực để tiến lên, mới đạt được những thành tựu ngày càng cao hơn!
Võ đạo có thể Thông Thần!
Võ đạo tu luyện đến cảnh giới Thần Luân, liền có thể lu
1-978: Nguồn sưu tầm979-End: Nhóm TTTVGiảm giá 10% khi mua tối thiểu 200 chươngGiảm giá 20% khi mua tối thiểu 500 chươngGiảm giá 30% khi mua tối thiểu 1000 chươngĐại Khư tổ huấn đã nói rõ, trời tối tốt nhất đừng ra ngoài.Đại Khư Tàn Lão Thôn, một đứa bé được những người già nhặt được ở bờ sống, đặt
Thân là người bắt rắn, Hứa Ứng luôn thành thật cần cù chăm chỉ với bổn phận, cho tới một hôm, hắn bắt được một con rắn không bình thường...Mùng một tháng ba, Thần Châu đại địa, khắp nơi hương khói mông lung, tượng thần bảo vệ từng thôn xóm, hương trấn, thành thị, châu quận lao nhao thức tỉnh, hưởng
Trạch Trư là một người bắt rắn, và Hứa Ứng là người luôn làm việc chăm chỉ và thành thật với nhiệm vụ của mình. Một ngày nọ, Hứa Ứng bắt được một con rắn đặc biệt.Vào ngày Mùng 1 tháng 3, trên toàn Thần Châu, khói hương lung linh và tượng thần bảo vệ các thôn xóm, làng trấn và thành phố đều đang đượ
Là người bắt rắn, Hứa Ứng vẫn thành thật chăm chỉ, cho đến ngày này, hắn bắt được một con rắn khác... Mùng một tháng ba, Thần Châu đại địa, khắp nơi hương khói lượn lờ, bảo vệ các thôn xóm, hương trấn, thành Quách, châu quận tượng thần nhao nhao thức tỉnh, hưởng thụ lê dân bách tính tế tự. Nhưng mà,
Gia gia của ta rất cổ quái, hắn mỗi ngày cho mình dâng hương, đứng tại trước linh vị của mình ăn ngọn nến.Người trong thôn đều rất sợ gia gia.Ta cũng rất sợ gia gia.Về sau ta mới phát hiện, bọn hắn sợ sệt không phải gia gia, mà là ta.Gia gia cũng rất sợ ta.. . .Ta gọi Trần Thực.Trần trong thành thật
Ông nội tôi rất quái gở, ngày nào cũng tự thắp hương cho mình, đứng trước bài vị của mình ăn nến. Dân làng đều rất sợ ông nội. Tôi cũng rất sợ ông nội. Sau này tôi mới phát hiện ra, thứ họ sợ không phải là ông nội, mà là tôi. Ông nội cũng rất sợ tôi. ... Tôi tên là Trần Thật. Trần t
Gia gia của ta rất kỳ quái, mỗi ngày hắn đều dâng hương cho chính mình, đứng trước linh vị của mình ăn nến.
Người trong thôn đều rất sợ gia gia.
Ta cũng rất sợ gia gia.
Sau đó ta mới phát hiện, kẻ mà bọn họ sợ hãi không phải là gia gia, mà là ta.
Gia gia cũng rất sợ
Gia gia của ta rất kỳ quái, mỗi ngày hắn đều dâng hương cho chính mình, đứng trước linh vị của mình ăn nến.
Người trong thôn đều rất sợ gia gia.
Ta cũng rất sợ gia gia.
Sau đó ta mới phát hiện, kẻ mà bọn họ sợ hãi không phải là gia gia, mà là ta.
Gia gia cũng rất sợ
Vì là truyện của tác ta thích nên ta sẽ dịch free cho các đạo hữu đọc nhé.
====
Gia gia của ta rất kỳ quái, mỗi ngày hắn đều dâng hương cho chính mình, đứng trước linh vị của mình ăn nến.
Người trong thôn đều rất sợ gia gia.
Ta cũng rất sợ gia gia.
Sau đó ta mới ph
Giới thiệu:
Gia gia của ta rất cổ quái, mỗi ngày đều tự thắp hương cho mình, đứng trước linh vị của mình ăn nến.
Người trong thôn đều rất sợ gia gia.
Ta cũng rất sợ gia gia.
Sau này ta mới phát hiện, người bọn họ sợ không phải là gia gia, mà là ta.
Gia gia cũng rất sợ
Vì là truyện của tác ta thích nên ta sẽ làm free cho các đạo hữu đọc nhé. Đương nhiên vì là tác yêu thích nên ta sẽ không chia nhỏ chương, vẫn tôn trọng giữ lại đúng số chữ của từng chương, mọi người cứ tự nhiên nhảy hố nhé.
====
Gia gia của ta rất kỳ quái, mỗi ngày hắn đều dâ
Ông nội của ta rất lập dị, hắn mỗi ngày cho mình dâng hương, đứng tại trước linh vị của bản thân ăn nến.
Người trong thôn đều rất sợ ông nội.
Ta cũng rất sợ ông nội.
Về sau ta mới phát hiện, bọn họ sợ hãi không phải ông nội, mà là ta.
Ông nội cũng rất sợ ta.
. . .
Ta tên l