Sông Vong Xuyên nơi kia, hoa bỉ ngạn đỏ rực trải dài...Ngàn năm rồi lại ngàn năm, hoa nở hoa lại tàn.Vì một lời thề nguyền, nàng đánh mất Tâm Cung, phủ phục dưới chân Phật Tổ ngàn năm ròng, ngài thế nhưng sao không chở che?Ta là Ma nhưng ta hơn phật ngàn dặm Tâm Cung, Phật không độ nàng thì hãy để t
Bỉ ngạn rực đỏ, cánh hoa tán lạn khắp nơi, ngàn năm hoa nở ngàn năm hoa tàn, hoa nở lá rụng trái ngang lá mọc hoa tàn, nàng vì lời nguyền hư vô đánh mất Tâm Cung, hỉ nộ ái ố chỉ một đời sao đủ, vong xuyên bỉ ngạn có ai thấu, ngàn năm quỳ dưới chân Phật Tổ, nào thấy ngài rủ lòng, thân nữ nhi là để đ