Hạ Mộng trùng sinh trở lại thập niên 60, lúc này, thiếu ăn thiếu mặc, là thời đại của “tem Phiếu”. mắn, cô có không gian trong trung tâm mua sắm, có mọi thứ cô muốn đều có. Người nhà thương yêu chiều chuộng cô cũng liền thôi, có người về sau cũng chiều chuộng cô luôn.
Tô Đường cảm thấy bản thân đặc biệt nông cạn, bởi vì nàng gặp được một vô điều kiện dung túng nàng tuyệt thế nam nhân tốt.
bằng hữu cũng khuyên nàng muốn cẩn thận cẩn thận lại cẩn thận, không nên trúng rồi hắn viên đạn bọc đường.
nàng còn thật sự suy nghĩ hồi lâu, vẫn là chỉ muốn ngượng ngùng nói: â
Tô Đường cảm thấy mình quá nông cạn, bởi vì cô gặp một người dung túng cô vô điều kiện, một người đàn ông quá hoàn hảo.
Bạn bè đều khuyên cô phải cẩn thận, đừng trúng viên đạn bọc đường của hắn.
Cô cũng nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu, vẫn chỉ có thể ngượng ngùng nói: Tiếp tụ