Đại sư huynh chăm chỉ không tha, nhị sư huynh tranh thủ thời gian tránh tĩnh.Đại sư huynh được xưng là thiên tài, nhị sư huynh là môn phái sỉ nhục.Thẳng đến có một ngày, tiểu sư muội phát hiện nhị sư huynh cũng rất mạnh. . . ( giới thiệu vắn tắt không có lực lượng, mời xem chính văn. . . )
Đại sư huynh chăm chỉ không tha, nhị sư huynh tranh thủ thời gian tránh tĩnh.
Đại sư huynh được xưng là thiên tài, nhị sư huynh là môn phái sỉ nhục.
Thẳng đến có một ngày, tiểu sư muội phát hiện nhị sư huynh cũng rất mạnh. . . ( giới thiệu vắn tắt không có lực lượng, mời xem chính văn. . . )
Chúc
Tại Thiên Ngự Phong của Lăng Tiêu Phái, một nam nhân trung niên dẫn theo một thiếu nữ chừng mười lăm, mười sáu tuổi xuất hiện ở đây.
Thiếu nữ có gương mặt trắng như tuyết, ngũ quan tuyệt mỹ, dưới hàng lông mi dài là một đôi mắt to tròn xinh đẹp, linh động có thần.
Nàng hiếu kỳ hỏi người nam nhân tr
Đại sư huynh chăm chỉ không ngừng, Nhị sư huynh lười biếng nhàn nhã.Đại sư huynh được gọi là thiên tài còn Nhị sư huynh bị xem là sỉ nhục của môn phái.Mãi đến một ngày, tiểu sư muội phát hiện Nhị sư huynh cũng rất mạnh(Giới thiệu vắn tắt không khái quát được hết, mời nhảy hố đọc truyện)Chống chỉ địn
Đại sư huynh luôn miệt mài học hỏi và phát triển bản thân, trong khi Nhị sư huynh lại lười biếng và thích thoải mái.Vì vậy, Đại sư huynh được tôn vinh là thiên tài trong môn phái, và Nhị sư huynh bị xem thường và coi thường.Nhưng sau đó, tiểu muội phát hiện ra Nhị sư huynh cũng rất thông minh và mạn
Đại sư huynh chăm chỉ không ngừng, Nhị sư huynh lười biếng nhàn nhã.
Đại sư huynh được gọi là thiên tài còn Nhị sư huynh bị xem là sỉ nhục của môn phái.
Mãi đến một ngày, tiểu sư muội phát hiện Nhị sư huynh cũng rất mạnh
(Giới thiệu vắn tắt không khái quát được hết, mời nhả