Đã hai năm từ khi Mạc Thính Vũ một mình một đao rời khỏi Trường An hướng về phương Bắc. Hôm nay, thiếu niên Tô Trường An mang bên mình một cây đao tiến vào Trường An. Từ đây câu chuyện của chúng ta bắt đầu...
Thái Tử giết cha, trời giáng đại hoạ, thiên tai đói nghèo xảy ra khắp chốn. Mệnh khất nhi (ăn mày) cùng cực, giữa trời đông rét lạnh nhà tan cửa nát. Là ai cho rằng sống chết có số, phú quý do trời? Thiện ác có báo, nhân quả luân hồi? Tất cả đều là giả dối! Lấy cường khi nhược, đạo nghĩa nằm trong t
Đã hai năm từ khi Mạc Thính Vũ một mình một đao rời khỏi Trường An hướng về phương Bắc. Hôm nay, thiếu niên Tô Trường An mang bên mình một cây đao tiến vào Trường An. Từ đây câu chuyện của chúng ta bắt đầu...
Có quần áo lụa là hàng đêm sênh ca sống mơ mơ màng màng,
Có tướng quân chết trận sa trường Vạn Cốt thành khô tọa.
Tư thế hào hùng, giường tre tầm đó, chỉ là nỗi khổ nhân gian.
Triều đình giang hồ, ngươi lừa ta gạt, cuối cùng đất vàng vùi thân.
Chư phật Long tượng, đầy tớ qua sông, có đi không về.
Từ Hàn trong thời loạn Đại Chu, một thân đem bán mình để chôn cha. Dấn thân vào một thế giới đen tối, cậu bị ép luyện một bộ cước pháp kì dị để đi đánh nhau với yêu ma quỷ quái. Cha Từ Hàn nói chỉ cần sống tốt là được, chịu cảnh nô bộc cũng được. Bạn cậu nói, chỉ cần tồn tại là được, sống ở nơi tối