Con người nhiều khi cũng rất lạ, thứ gì mình đang có thường không trân trọng đến khi mất đi rồi mới thấy hối hận cũng như Cố Thừa Nhi dùng cả tuổi thanh xuân của mình yêu điên cường Nghiêm Quân Dịch nhưng đổi lại là sự hờ thơ của anh, Đến khi cô buông tay đi khỏi rồi thì anh mới nhận ra đã từ lâu hì