Thể loại: Cổ đại, hài, sủng, HEEdit: Hồ Điệp NhiSố chương: 59 chươngDesigner: ngocvukytam - NaDuNếu không vì chạy trốn mà thiếu tiền bạc, nàng tuyệt nhiên sẽ không làm việc cướp bóc giữa đường.Xuất sư bất lợi a!Không nghĩ đến nàng xuống núi làm sơn tặc, cướp tiền lại đi cướp trúng thổ phỉ cướp sắc c
☑ Không liên tục, phải bấm quảng cáo để giúp ad duy trì server
Bấm nút play bên dưới để audio tự động phát
Danh sách chương
Chương 1: Ngươi muội!*
Chương 2: Bái sư
Chương 3: Chạy trốn
Chương 4: Tử tịch
Chương 5: Đánh trả
Chương 6: Hạt tiêu
Chương 7: Gặp cướp
Chương 8: Áo xanh
Chương 9: Sói huynh
Chương 10: Phượng hoàng
Chương 11: Trúng chiêu
Chương 12: Đồ đệ
Chương 13: Kẻ thù
Chương 14: Bí mật
Chương 15: Sư công
Chương 16: Keo kiệt
Chương 17: Câu đối
Chương 18: Cố nhân
Chương 19: Tới cửa
Chương 20: Ám chiến
Chương 21: Lửa giận
Chương 22: Tranh phong
Chương 23: Cường đại
Chương 24: Hèn hạ
Chương 25: Canh hai
Chương 26: Thiên tầm
Chương 27: Ác độc
Chương 28: Hành động
Chương 29: Canh hai
Chương 30: Tính kế
Chương 31: Nữ nhân
Chương 32: Cường thế
Chương 33: Lời đồn
Chương 34: Thủ đoạn
Chương 35: Sóng ngầm
Chương 36: Hãm hại
Chương 37: Tâm tư
Chương 38: Phân ly
Chương 39: Học cái xấu
Chương 40: Mũi nhọn
Chương 41: Thu hoạch
Chương 42: Gặp chuyện không may
Chương 43: Yêu nghiệt (1)
Chương 44: Yêu nghiệt (2)
Chương 45: Mất tích
Chương 46: Kích chiến
Chương 47: Thế cục
Chương 48: Nhanh nhẹn
Chương 49: Cút đi
Chương 50: Đại hôn
Chương mới nhất Manh Sủng Liệt Thê
Chương 59: Như nguyện
Chương 58: Động phòng
Chương 57: Phong ba (2)
Chương 56: Phong ba
Chương 55: Đánh đố
Giới thiệu
Thể loại: Cổ đại, hài, sủng, HE Edit: Hồ Điệp Nhi Số chương: 59 chương Designer: ngocvukytam - NaDu
Nếu không vì chạy trốn mà thiếu tiền bạc, nàng tuyệt nhiên sẽ không làm việc cướp bóc giữa đường.
Xuất sư bất lợi a!
Không nghĩ đến nàng xuống núi làm sơn tặc, cướp tiền lại đi cướp trúng thổ phỉ cướp sắc chân chính, còn bị đùa giỡn!
Chỉ là hái hoa tặc này có chút đáng giận, chiếm tiện nghi lại còn nói khuôn mặt nàng không đủ đẹp, vòng eo không đủ chuẩn lại không đủ lớn.
Ngươi cho là ngươi đang tuyển mỹ nữ sao?
Quân Tiểu Tà tức giận, hậu quả thật sự nghiêm trọng.
Lật bàn! Thù này kết rồi!
Nói giỡn, hắn là đại ma đầu giết người không chớp mắt, là Ma quân mà trên giang hồ người ta nghe đến tiếng đã sợ mất mặt, làm sao có thể bị một tiểu nha đầu chưa mọc đủ lông từ đâu nhảy ra đùa giỡn?
Giựt tiền?
Tốt lắm, mang ý định này cướp hắn cũng thôi đi, lại vọng tưởng xong việc lại chiếm thêm tiện nghi của hắn, vậy đừng trách hắn lòng dạ độc ác.
Từ nay về sau, Quân Tiểu Tà thật không may mang món nợ “thịt” hành tẩu giang hồ…
***
*Trích đoạn thứ nhất:
“Quân chủ!” Thuộc hạ sợ hãi báo lại.
Người nào đó sắc mặt thản nhiên, không giận tự uy: “Chuyện gì?”
“Có người chặn đường cướp bóc!”
Người nào đó mí mắt chưa nâng, nhẹ thở một chữ: “Giết.”
“Nhưng, nhưng người cướp là Quân cô nương.”
“Còn thất thần làm gì?”
Thuộc hạ rút đao muốn tiến lên, phía sau truyền đến tiếng động tức giận: “Bổn tọa lệnh cho ngươi đem những thứ đáng giá đưa hết cho nàng!”
“Lui ra, các ngươi chân tay vụng về, vẫn là bổn tọa tự làm thì tốt hơn.”
*Trích đoạn thứ hai:
“Quân chủ, đây là trà sâm của ngài.” Mỗ mỹ nữ bị tiến cống đem trà sâm đến ‘không cẩn thận’ đem nước trà làm đổ, chẳng những bắn tung tóe trên cổ tay áo của người nào đó, đồng thời đem tay chính mình bị bỏng thành móng giò. Mỗ mỹ nữ hô đau, chờ mong có thể giống Quân Tiểu Tà được quân chủ quan tâm.
Không nghĩ tới, người nào đó lại vung tay lên: “Người tới, đem nàng ra ngoài, thưởng cho tử sĩ.”
Mỗ mỹ nữ phẫn nộ, nói không suy nghĩ:
“Vì sao Quân Tiểu Tà làm đổ chén trà, quân chủ cũng không trị tội nàng?”
Người nào đó cười lạnh một tiếng: “Ngươi có tư cách gì so sánh với nàng?”
Hạ nhân báo lại: “Quân cô nương ở trong sân đang ngủ.”
“Bổn tọa lập tức phải đi.” Người nào đó cuốn đi như cơn gió, ôm Quân Tiểu Tà đang ngủ miệng chảy đầy nước miếng trở về phòng.
Mỗ mỹ nữ trong lòng bất bình, lớn tiếng kêu khóc, Quân Tiểu Tà trong lúc ngủ mơ nhíu mày, người nào đó truyền âm hạ lệnh: “Quăng nàng ta lên núi cho chó ăn.”
*Trích đoạn thứ ba:
“Nương, nơi này tuyệt đối chơi không vui, chúng ta rời nhà trốn đi đi.” Tiểu cô nương phấn nộn ôm thắt lưng, vẻ mặt thầm oán.
Quân Tiểu Tà trợn mắt há hốc mồm: “Đi nơi nào?”
“Đi tìm cậu Vong Xuyên chơi.” Nàng thích nhất cậu Vong Xuyên, nghĩ muốn nhanh chút lớn lên gả cho hắn a.
“Hư, nhỏ giọng chút.” Quân Tiểu Tà lôi kéo tiểu cô nương hạ giọng nói: “Cha con biết nương đi tìm cậu, sẽ tức giận.” Tên kia là thùng dấm chua.
“Không sao. Chúng ta vụng trộm đi là được.” Tiểu cô nương hướng dẫn từng bước nói: “Cha cả ngày xử lý công sự, cũng chưa từng đi theo chơi với mẹ con ta, chúng ta rất nhàm chán a, hay là chúng ta đến nơi cậu ở hai ngày, chờ phụ thân xong việc rồi lại đón chúng ta trở về cũng giống nhau a.”
Quân Tiểu Tà ngẫm lại, cảm thấy có đạo lý, cũng kháng cự không được ánh mắt đáng thương của tiểu cô nương, liền đồng ý.
Một lớn một nhỏ đi tới cửa, tiểu cô nương đột nhiên hô to: “Cha, mẫu thân muốn rời nhà trốn đi.”
Một trận gió thổi đến, người nào đó sắc mặt xanh mét, không nói không rằng, khiêng Quân Tiểu Tà trở về, bị khiêng trên vai nàng nhìn không thấy cha và con gái trao đổi cho nhau một cái ánh mắt.
Rất xa truyền đến tiếng nói ngọt ngào đầy tha thiết chờ đợi của tiểu hài tử: “Phụ thân cố lên, nhất định phải giúp con chế tạo tiểu đệ đệ a!”
Mê Truyện Audio là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí nghe truyện chữ, audio online mp3 được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...