Bóng tối che kín cả không gian, trải dài dường như không thể nhìn thấy điểm cuối ở cuối con đường. Mọi thứ chỉ là một màu đen kịt, sự sống như chưa từng hiện diện. Một cô gái mặc váy trắng, mái tóc trắng chạm đất đang bước đi. Cả người như một đóa hoa xinh đẹp và lộng lẫy nhưng lại chìm vào trong tu
☑ Không liên tục, phải bấm quảng cáo để giúp ad duy trì server
Bấm nút play bên dưới để audio tự động phát
Danh sách chương
Chương 1: Giấc Mơ
Chương 2: Quán Bar
Chương 3: Ẩu Đả
Chương 4: Mê Man Trong Cơn Say
Chương 5: Trụ Sở
Chương 6: Tôi Muốn Kết Bạn Với Cô
Chương 7: Tôi Đến Thăm Cô
Chương 8: Bữa Ăn(1)
Chương 9: Bữa Ăn (2)
Chương 10: Truyền Thuyết
Chương 11: Diamond Ace (1)
Chương 12: Diamond Ace (2)
Chương 13: Hẹn Gặp Lại
Chương 14: Quan Tâm
Chương 15: Cô Sẽ Nhớ Tôi Chứ ?
Chương 16: Bóng Tối Trong Ngõ
Chương 17: Suy Ngẫm
Chương 18: Bữa Tiệc
Chương 19: Bắt Cóc
Chương 20: Thân Phận
Chương 21: Trở Về
Chương 22: Phản Đồ
Chương 23: Phá Vòng Vây
Chương 24: Tham Chiến
Chương 25: Hình Dáng Thật
Chương 26: Thay Đổi
Chương 27: Thượng Tướng
Chương 28: Tôi Sẽ Không Quay Lại
Chương 29: Đội Hai
Chương 30: Điều Day Dứt
Chương 31: Tuyên Bố
Chương 32: Gặp Lại
Chương 33: Cạm Bẫy
Chương 34: Thoả Thuận
Chương 35: Lộ Diện
Chương 36: Họp Mặt
Chương 37: Milquynus
Chương 38: Anh Sẽ Luôn Ủng Hộ Em
Chương 39: Sự Gặp Mặt Khó Quên
Chương 40: Bị Kịch Khởi Đầu
Chương 41: Lời Thách Đấu
Chương 42: Phi Cơ
Chương 43: Sự Cố
Chương 44: Rơi Xuống Biển
Chương 45: Làm Việc Chung
Chương 46: Anh Vẫn Còn Nhớ Sao?
Chương 47: Đó Là Nhiệm Vụ Của Tôi
Chương 48: Tôi Vốn Dĩ Là Vậy
Chương 49: Lan Nhi
Chương 50: Chỉ Có Cậu Là Không Thể
Chương mới nhất Hỏa Ca
Chương 290
Chương 289
Chương 288
Chương 287
Chương 286
Giới thiệu
Bóng tối che kín cả không gian, trải dài dường như không thể nhìn thấy điểm cuối ở cuối con đường. Mọi thứ chỉ là một màu đen kịt, sự sống như chưa từng hiện diện. Một cô gái mặc váy trắng, mái tóc trắng chạm đất đang bước đi. Cả người như một đóa hoa xinh đẹp và lộng lẫy nhưng lại chìm vào trong tuyệt vọng đã dần trở nên héo khô.
Một mình cô tồn tại giữa không gian u ám. Tại sao mình lại đến đây? Trong đầu hiện lên câu hỏi đó? Bước chân lững thững không ngừng nghỉ. Đôi mắt vô hồn nhìn thẳng về phía trước. Thời gian trôi qua bao lâu? Cô không biết. Mà đối với tình cảnh hiện tại bây giờ, tất cả đều vô nghĩa, chỉ cần ai có thể cứu mình, ai cũng được.
Cơ thể dần trở nên kiệt quệ, chân dần khuỵu lại. Cô ngã xuống đón chờ bóng đêm sẽ nuốt chửng: "Rốt cục cũng không có ai tới. Cũng phải thôi người nào muốn cứu mình."
Cô nhắm mắt lại, đầu óc trống rỗng, sẵn sàng chuẩn bị kết thúc cuộc sống.
Một quãng thời gian trôi qua, cô gái vẫn còn thở.
" Chuyện gì thế này?" Cô nghĩ, tại sao chưa có gì xảy ra.
Màu đen u tối vẫn tồn tại. Khi nhắm lại một lần nữa, bỗng chốc một âm thanh truyền tới.
" Ai vậy?" Tiếng nói cứ tiếp tục vang lên phớt lờ đi câu hỏi của cô gái. Cô hỏi lại lần nữa, vẫn như vậy.
Giọng nói không rõ ràng giống hệt tiếng huýt sáo đồng thanh của nhiều người gộp lại, hay giống như tiếng thì thầm trộn lẫn vào nhau tạo nên một mớ hỗn độn.
Cơ thể thiếu hụt đi sự sống lại đứng dậy. Đôi mắt dõi về hướng xa xăm nơi bóng tối vĩnh hằng ngự trị để tìm kiếm âm thanh đó. Đi mỗi bước lững thững. Thật lạ. Rõ ràng điểm đến chỉ toàn màu đen vậy chuyện gì đang diễn ra. Đích đến để chạm đến tiếng nói lại càng gần khi tiến về phía trước. Ai đó muốn cô sống sao?
Mê Truyện Audio là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí nghe truyện chữ, audio online mp3 được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...