Thể loại: đam mĩ, xuyên không, nhất thụ nhất công, công sủng thụ, nữ vương thụ, trung khuyển công, đồng nhân, cổ trang, giang hồ, hài, HE.
Tình trạng bản gốc: hoàn (59 chương).
Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
Trong truyện này Quách Tĩnh được miêu tả như một trung khuyển tuy nhiên có nhiều tình tiết trong nội dung lại thấy ảnh quá là gian.
Anh tuy được xem như đầu gỗ nhưng lại có biệt tài lanh đúng lúc, học gì cũng nhanh đã biết, học 1 thì đã biết 3, lại áp dụng thực tiễn đúng nơi đúng chỗ, nhất là khi dê em,
làm em thông minh thế cũng bó tay cho anh chiếm tiện nghi.
Anh còn luyện Tiên thiên thần công gì đó rất ư là ba trấm
(nó BT ra sao thì tự coi rồi biết). Đã vậy, mẹ sinh thành của anh Tĩnh (bà tác giả) dường như rất ưu ái anh, giúp anh triệt hết đường vợ con của em.
(Em nhắm cô công chúa người Hồi –> cô bé nói em Khang có “chồng” rồi nên không thèm theo đâu, nhắm Hoàng Dung –> phát hiện ra nó là boy, còn lại “người vợ trong nguyên tác” của em cũng “theo trai” nốt *tội nghiệp*
) => em không lọt lưới mới lạ.
Em Khang tuy là “nữ vương thụ” nhưng em không chanh chua (chỉ là ai “đụng” em thì bị em trả thù cho tởn đến già thui).
Em yêu bản thân mình nhất, nhưng sau khi phát hiện tình cảm cùa mình thì anh công được lên hạng I, em trượt xuống hạng II.
Em có lúc rất đáng yêu, ví dụ như em “ăn chanh nhưng không (biết) bỏ vỏ”: Khi em tưởng mình rượu say loạn tính cưỡng bức anh, em liền không do dự “chịu trách nhiệm” còn không cho anh cự tuyệt –> anh sướng wa’, giấu nhẹm luôn mọi chuyện –> Ai bảo anh đầu gỗ nào, hắc hắc…
Ngoài CP chính ra, mấy cp phụ cũng rất sặc nước, nhất là Hoàng Dung với Âu Dương Khắc, cứ tưởng… ai dè …
Và tuy em Khang và anh Tĩnh cùng nhau, Dương Quá vẫn được sinh ra nhá (mọi người đoán em này “ra” bằng cách nào
).