[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh audio mới nhất

[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh

Lý Tiếu Tà
719 chapters
tangthuvien
2 years ago
820
8.4/1743
Hướng Nhật cố ổn định lại hô hấp, lui người trốn vào trong một con hẻm nhỏ đầy rác rưởi. Nắm thật chặt cây khảm đao trong tay, hắn không khỏi cười khổ, nó là thứ duy nhất mà hắn có thể tín nhiệm lúc này. Cái đám súc sinh chó chết kia, chuyện tốt thì không làm, lại đi làm cái chuyện phản bội, nếu để

Đổi nguồn:

tangthuvien-719
Đổi giọng đọc: GoogleHoài MyNam Minh

Lưu ý cho giọng google

☑ Hoàn toàn miễn phí... tốc độ cao

☑ Không hay như giọng khác

☑ Không liên tục, phải bấm quảng cáo để giúp ad duy trì server

Bấm nút play bên dưới để audio tự động phát

Danh sách chương

Chương 1 : Mượn Xác
Chương 2 : Hảo hán phải biết tiến lùi
Chương 3 : Một mình đấu mỹ nữ
Chương 4 : Qua đêm với anh
Chương 5 : Ở chung
Chương 6 : Nội khố của em lộ ra rồi
Chương 7 : Thượng đế cùng vương mẫu thông gian
Chương 8 : Để anh sờ một cái!
Chương 9 : Một sợi lông đen
Chương 10 : Ra là anh trai em còn dâm đãng hơn anh nhiều!
Chương 11 : Có vẻ quen quen
Chương 12 : Cùng đi ăn tối
Chương 13 : Thấy bạn học hồi cao trung
Chương 14 : Huyết tinh
Chương 15 : Chẳng lẽ ghen rồi
Chương 16 : Có tin anh tối nay tập kích em không?
Chương 17 : Ta ghét nhất là người ngạo mạn hơn ta
Chương 18 : Người đẹp mời anh một ly nào!
Chương 19 : Nguyên lai anh to cao đẹp trai phết
Chương 20 : Tự dẫn xác đến
Chương 21 : Đừng sợ thiến mày thôi!
Chương 22 : Em đã bị lừa rồi đồng chí cảnh sát ơi!
Chương 23 : Rất giỏi tập kích nửa đêm
Chương 24 : Cầm thú cũng không bằng
Chương 25 : Nếu còn sờ ông đây kiện cô tội bất lịch sự!/font>
Chương 26 : Rất đàn hồi rất co giãn!
Chương 27 : Vừa xem TV vừa chiến
Chương 28 : Viện nghiên cứu loại người bất bình thường!/font>
Chương 29 : Thật không muốn làm nhục mày
Chương 30 : Tỷ chỉ làm công cho người mà thôi!/font>
Chương 31 : Lưu manh thứ thiệt tới rồi!
Chương 32 : Lần thứ hai vào sở cảnh sát
Chương 33 : Chờ tụi bay lâu lắm rồi
Chương 34 : Thẩm vấn tàn khốc
Chương 35 : Thật sự có thể dùng tay ư?
Chương 36 : Á mỹ cha - Ta nguyện ý
Chương 37 : Ông nghĩ sao về việc ăn cơm trước kẻng
Chương 38 : Tình địch
Chương 39 : Dám gọi thị trưởng là lão già ư?
Chương 40 : Sư phụ anh tốt với em quá!
Chương 41 : Tụi mình ân ái nhé!
Chương 42 : Uy hiếp
Chương 43 : Hù dọa
Chương 44 : Một ngày không bình tĩnh
Chương 45 : Ông đây muốn đập hắn
Chương 46 : Sư phụ thật sự có thể sao?
Chương 47 : Có chút mất mát trong lòng!
Chương 48 : Tình cờ gặp mặt
Chương 49 : Âm mưu
Chương 50 : Em nghĩ em muốn

Chương mới nhất [Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1019 : Bị bỏ rơi
Chương 1018 : Lời mời gặp mặt
Chương 1017 : Alice kích tình
Chương 692 :  Chương 696 Mật Giả Hành Hộib
Chương 691 :  Chương 695 Âu Dương tiên sinhb

Giới thiệu

Hướng Nhật cố ổn định lại hô hấp, lui người trốn vào trong một con hẻm nhỏ đầy rác rưởi. Nắm thật chặt cây khảm đao trong tay, hắn không khỏi cười khổ, nó là thứ duy nhất mà hắn có thể tín nhiệm lúc này. Cái đám súc sinh chó chết kia, chuyện tốt thì không làm, lại đi làm cái chuyện phản bội, nếu để lão tử bắt được nhất định sẽ rút gân lột da chúng mày! Hướng Nhật len lén ngó đầu ra, lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài, không phát hiện thấy điều gì khác thường, xem ra cái đám súc sinh đó đã đi rồi. Nghĩ tới đây, hắn nhất thời bình tĩnh lại, nhưng lại cảm thấy toàn thân đau nhức như bị lửa đốt. Đáng chết! Mình tổng cộng đã bị chém 57 đao, cũng còn may mình da thô thịt dày nên nhất thời không lo ngại lắm. Nhưng dù sao mình cũng không phải thần thánh, nếu cứ để máu tiếp tục chảy ra như vậy, cho dù mình đồng da sắt cũng tới lúc phải quỵ, phải nhanh chóng kiếm lấy một tên bác sĩ của thế giới ngầm mới được, nếu không mình cũng chẳng thể kiên trì được bao lâu nữa. Vừa mới đi được một bước ra khỏi con hẻm, con ngươi của Hướng Nhật đột nhiên co rút lại, hắn chớp nhoáng lăn người sang một bên, tránh được một đòn công kích trí mạng. Chỉ nghe tiếng kim loại va chạm với nhau "keng" một phát ở phía sau, hắn quay đầu nhìn lên, một thanh kiếm nhật đang không ngừng lắc lư cắm trên bức tường ở vị trí hắn đứng lúc trước, phía ngay trên trán . - Hay lắm, quả thật rất ngoạn mục! Từ trong bóng tối chợt xuất hiện vài thân hình, tổng cộng có bảy người. Phía trước là hai thanh niên trông không đến ba mươi tuổi: trong đó có một tên đeo một cặp kính không có khung, bề ngoài có vẻ rất thư sinh, toàn thân phát tán ra khí tức của một tên thư sinh trói gà không chặt; kẻ bên cạnh lại cao lớn vạm vỡ, khuôn mặt tục tằn, phía bên phải khuôn mặt có vết sẹo hình thù như một con rết. Năm người phía sau tay cầm khảm đao, tóc toàn bộ nhuộm một màu đỏ sậm, mang trang phục của bọn lưu manh côn đồ. Ánh mắt của Hướng Nhật ngưng tụ lại: - Chúng mày sớm biết tao đang trốn bên trong phải không? Giấu chuôi đao trong tay phải, hắn chậm rãi tiến lên. - Nhật ca, chúng ta nên giữ khoảng cách một chút thì tốt hơn! Tên thanh niên có vẻ thư sinh hiểu rất rõ ràng chỗ kinh khủng của hắn, tuy nói tất cả các trợ lực mạnh mẽ của hắn đã bị loại trừ, nhưng thanh niên thư sinh vẫn cẩn thận rút ra một cây súng lục rồi chĩa vào Hướng Nhật, sau đó lại rút ra thêm một vật có kích thước bằng cái bao diêm. - Nhật ca, anh thật sự đã quá lạc hậu rồi, thứ sản phẩm công nghệ cao thế này, anh không biết ư? Hướng Nhật dừng bước, hắn nhìn tên tiểu đệ mà mình đã bỏ công bồi dưỡng, lạnh lùng thốt lên: - Mày gắn trên mình lão tử thiết bị truy tìm tung tích ư? - Không sai! Đối mặt với nhân vật như Nhật ca mà không chuẩn bị chu đáo, kẻ cuối cùng phải chết là bọn em rồi! Tên thanh niên thư sinh không đếm xỉa đến ánh mắt sát nhân của Hướng Nhật, chậm rãi trả lời. Nhìn chằm chằm vào cái lỗ đen ngòm của nòng súng, trong lòng Hướng Nhật nổi lên một cỗ cảm giác vô lực, giá như hắn vẫn còn sức lực thì phá đi khẩu súng ngắn của cái thằng thối tha trước mắt này là chuyện dễ như bỡn, nhưng mà... - Rốt cuộc là thằng khốn nào muốn giết chết lão tử? Tên thanh niên thư sinh cười trào phúng nói: - Nhật ca, uổng cho anh thông minh một đời, đến ngay cả việc ai muốn giết anh mà cũng không biết. Vốn em còn tưởng rằng phản bội anh là chuyện không đáng làm, nhưng hiện giờ nhìn lại, lựa chọn ban lúc đầu của em quả thực rất chính xác. Nể tình anh cũng đã dạy bảo em không ít, em sẽ giúp anh nhớ lại một chút, ba ngày trước có người đến tìm anh để bàn chuyện 'sinh ý'.... - Thằng súc sinh chó chết! Chỉ vì vài cân bạch phiến mà mày nỡ lòng bán đứng lão tử sao? Hướng Nhật hận không thể chém tên khốn này thành đống thịt vụn. Vài ngày trước quả thật có một kẻ họ Mã muốn buôn bán bạch phiến trên địa bàn của hắn, bất quá hắn không đáp ứng, lại còn đe dọa nói " Chỉ cần lão tử còn sống một ngày, tuyệt không bao gờ cho phép việc buôn bán độc phẩm." Tên thanh niên thư sinh vẫn ung dung nói: - Nhật ca, bạch phiến là thứ đồ rất tốt, ra tay buôn bán kiếm được trên mấy trăm cho đến mấy triệu cũng chỉ là chuyện nhỏ. Đi theo anh mỗi ngày chỉ thu lấy chút phí bảo vệ, cuộc sống thực sự rất kham khổ, hắc hắc, các huynh đệ ở bên dưới sớm đã không kham nổi rồi. Lần này là một cơ hội tốt, đáng tiếc anh lại không biết nắm bắt, chỉ có thể trách số mệnh của anh không tốt mà thôi. - Mạng của tao tốt hay không chẳng phải thứ mà mày có thể định đoạt. Hướng Nhật liếc mắt nhìn, thầm tính toán khoảng cách giữa hai người. - Mà nó được nắm giữ.....trong tay của lão tử. Đột nhiên hắn tăng tốc, phóng về phía trước. Sắc mặt của thanh niên thư sinh biến đổi nhanh chóng, hắn không chút do dự bóp cò. " Đoàng! Đoàng! Đoàng!" Liên tục nổ ra ba tiếng lớn, đang chuẩn bị bắn thêm phát thứ tư, thì ánh đao chợt lóe lên, tay đang cầm súng của hắn đã bị chặt cụt, chỉ còn trơ lại cánh tay. Ngay sau đó từ bụng dưới truyền đến một trận đau nhức, thân thể hắn bay ngược ra phía sau, nặng nề ngã rơi trên mặt đất. Hướng Nhật vốn là muốn dùng đao đâm thêm tên tiểu đệ của mình một nhát, đáng tiếc mấy tên cạnh đó đã xông lên chém hắn, nên hắn chỉ có thể vung cước đá ra, bất quá một cước này cũng khiến tên tiểu tử kia lãnh đủ rồi. Một cước vừa rồi của hắn vừa chuẩn vừa tinh tế, tuyệt đối đã đá vỡ nát quả trứng của tên tiểu đệ, đủ để tên khốn đó đau đớn khôn cùng. Mệt quá, thật thèm ngủ! Hướng Nhật nằm ngửa ra đất, mí mắt như nặng trĩu xuống, nhưng hắn vẫn cố mở to hai mắt ngắm nhìn bầu trời đêm - đồng tử dần dần trở nên nhòe đi... - Hồ ca! Chẳng biết khi nào, tên thanh niên thư sinh kia đã đứng lên, mấy tên côn đồ đứng xung quanh vội vàng xúm tới. Thanh niên có vết sẹo trên mặt thích thú nhìn chằm chằm vào vết máu màu đỏ sậm dưới đũng quần của thanh niên thư sinh. - Cút ngay! Thanh niên thư sinh rống lên đầy giận dữ, sắc mặt dữ tợn đi về phía thi thể của Hướng Nhật, nhìn thi thể phía ngực có ba lổ máu sâu hoắm, lại còn bị cắm thêm năm thanh trường đao, đầy căm hận chửi:

Bạn có thể thích các bộ truyện audio sau

More
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

2980
4.8

Môi Càn Thái Thiêu Bính

[Dịch] Nhân Gian Băng Khí

[Dịch] Nhân Gian Băng Khí

198
4

Hám Trí

Tu Chân Liêu Thiên Quần

Tu Chân Liêu Thiên Quần

20505
4.9

Thánh Kỵ Sĩ Đích Truyền Thuyết

Đỉnh Cấp Lưu Manh

Đỉnh Cấp Lưu Manh

12
4.9

Lý Tiếu Tà

Hiệu Hoa Đích Thiếp Thân Cao Thủ

Hiệu Hoa Đích Thiếp Thân Cao Thủ

8726
4.2

Ngư Nhân Nhị Đại

Siêu Cấp Phách Mại Hàng

Siêu Cấp Phách Mại Hàng

112
4.6

Ngọc Mễ Hùng

Thần Y Thánh Thủ

Thần Y Thánh Thủ

30
4.1

Tiểu Tiểu Vũ

Đô Thị Vô Thượng Tiên Y

Đô Thị Vô Thượng Tiên Y

14356
4.1

Đoạn Kiều Tàn Tuyết

Mộng Huyễn Đoái Hoán Hệ Thống

Mộng Huyễn Đoái Hoán Hệ Thống

176
4.2

Mặc Mộng Trần

© 2023 MeTruyenAudio . All Rights Reserved.
Tải APP load truyệt mợt hơn - quảng cáo chỉ 30s!

Mê Truyện Audio là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí nghe truyện chữ, audio online mp3 được convert hoặc dịch kỹ lưỡng, do các converter và dịch giả đóng góp, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...